Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Father and Son Moments Chapter 1

Chapter 1: Bố ơi, con muốn ăn ở McDonalds!

Yusaku không biết phải nghĩ như thế nào nữa. Lúc trước vợ ông bảo rằng sẽ đi shopping và ăn tối với mấy người bạn, rồi tiếp theo, ông thấy mình đang trong cuộc thi nhìn chằm chằm đối phương với Shinichi – và đang thua thảm hại. Thậm chí ông còn không biết cuộc thi này bắt đầu như thế nào nữa – hoặc là cậu con trai từ đâu đột nhiên xuất hiện. Ông có thể thề là phút trước còn thấy nó đang chơi trò thám tử ở sân sau, vậy mà phút sau nó đã ngồi đây và bắt ông tham gia cuộc thi nhìn này rồi. Làm sao mà chuyện này có thể xảy ra dược cơ chứ! Yusaku biết là con trai mình không có siêu năng lực nào cả bởi chúng đâu hề tồn tại, nhưng ngay trong giây phút này đây, ông buộc phải suy nghĩ lại về điều đó.


 “Bố ơi,” Shinichi đột nhiên nói, không chớp mắt lấy một lần.
 “Gì con?” Ông cũng làm điều tương tự, không muốn thua cuộc nếu đây thực sự là một cuộc thi. Ông sẽ thắng.
 “Con đói.” Yusaku chớp mắt hai lần, quên bẵng mất là mình vẫn đang thi đấu.
 “Thế thì con đi kiếm cái gì ăn đi.” Ông đáp lại, không chắc chắn là nên nói gì. Shinichi vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm ông và không chớp mắt – điều này làm Yusaku bắt đầu cảm thấy e sợ.
 “Lúc nào mẹ cũng làm bữa trưa cho con.” Ồ, hóa ra đó là lí do vì sao Shinichi không chịu tự đi kiếm đồ ăn cho mình. Yusaku nheo mắt nghĩ thầm rằng chắc chắn ông không thể nào tự nấu được một bữa ăn tươm tất cho cậu con trai 5 tuổi của mình rồi.
 “Chúng ta sẽ ra ngoài ăn nếu như con không kể với mẹ.” Ông nói. Shinichi gật đầu bằng lòng.
 “Đồng ý ạ.”
 “Con muốn ăn ở đâu nào?”
"Ở quán McDonalds ạ.” Okay, chắc chắn là Yukiko sẽ giết chết ông nếu bà biết rằng ông đưa con trai đến quán anh nhanh. Ông phải chắc chắn là Shinichi sẽ giữ mồm giữ miệng về mọi thứ để ông có thể sống sót thoát khỏi cơn giận dữ điên cuồng của người vợ - nếu bà biết điều này.
 “Bố đi lấy chìa khóa xe, con đi giày vào đi, rồi 5 phút nữa ra xe nhé.” Ông nói, và cậu bé ngoan ngoãn gật đầu, chạy ra xỏ giày vào. “Xin hãy để Shinichi giữ bí mật chuyện này.” Ông lầm bầm trong hơi thở và với lấy chìa khóa xe, xỏ giày vào và bước ra ô tô.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét